Cuộc thi: Ngôi nhà thân yêu

Quẩn quanh, vậy mà cũng gần bốn năm. Từ dạo mà nhóc Long thôi cơn khóc quấy nửa đêm, nhà cũng tĩnh mịch đến lạ. Thỉnh thoảng, vài đợt gió lào thổi khẽ đám hoa giấy trước sân, cọ nhẹ vào thanh chắn cửa thành mấy tiếng lạo xạo. Nghe, sao mà buồn thăm buồn thẳm.

Ngôi nhà cũ được bố tôi xây dựng từ năm 1990. Do điều kiện kinh tế lúc bấy giờ còn hạn chế nên ngôi nhà gặp vấn đề lớn về chống ẩm, chống nhiệt, chống mối mà không thể giải quyết căn cơ, ở rất khó chịu.

Ngôi nhà của tôi đơn giản, là chốn bình yên mỗi khi trở về. Tuy chỉ là một ngôi nhà có kiến trúc bình thường, nhưng không gian xung quanh ngôi nhà là điểm nhấn, bao nhiêu năm nay gia đình tôi còn gìn giữ được.

Đó là căn nhà lợp mái lá cọ mà tôi gắn bó suốt cả tuổi thơ. Ngôi nhà bốn gian, có hai đầu hồi thò ra là nơi bố mẹ để cái cối giã gạo, cối xay lúa và những vật dụng của nhà nông.

Rời xa nơi đô thị nhung nhúc người xe dày đặc khói bụi, mỗi lần về nhà tôi lại được thả mình trong mùi hương bình yên, thanh âm bình yên, màu sắc bình yên.

Cái tấm ảnh này cũ kỹ quá đúng không nào tôi ơi? Hơn hai mươi năm rồi còn gì. Thời gian đã hóa mọi thứ thành ký ức và để nó nằm lặng lẽ một góc nào đó nơi riêng lòng mà đôi khi chúng ta vô tình lãng quên khi lớn lên. Nhưng với tôi, một cô bé đa cảm sẽ không bao giờ quên những gì đẹp đẽ nhất của một thời bé thơ bình yên chốn thôn quê với ngôi nhà bé nhỏ thân yêu.

Tôi lớn lên giữa 5 anh chị em khác trong gia đình. Bố mẹ đều là người làng, mẹ làm ruộng, bố có thêm nghề phụ là thợ xây. Bố ít khi ở nhà, còn mẹ thì gần như cả năm không ra khỏi huyện. Ngoài làm ruộng, mẹ buôn bán lặt vặt ở chợ, chị em chúng tôi tự phân chia việc nhà và việc đồng áng. Chúng tôi đến trường một buổi, buổi còn lại nhặt rau, vớt bèo, nấu cám lợn

Theo quy luật tự nhiên, ai rôi cũng sẽ rời xa thời thơ ấu của mình để mà trưởng thành bước vào thế giới người lớn. Ở thế giới ấy con ngườ ta thỏa sức vẫy vùng nơi biển khơi mênh mông khám phá muôn điều mới lạ hấp dẫn. Nhưng dù có mênh mông cỡ nào, có hấp dẫn ra sao cũng chẳng thể đẹp đẽ và ấm áp bằng mái nhà thân yêu.

Con người ta từ lúc được sinh ra cho đến khi lớn lên là một quá trình dài của một đời người, đương nhiên sẽ chẳng có gì là màu hồng trên cả đoạn đường dài ấy.

Ngày 19.10.2022 vừa qua, Hội Kiến Trúc sư TP.HCM, trường Đại học Kiến Trúc TP.HCM, tạp chí Kiến Trúc & Đời Sống đã tổ chức buổi phát động cuộc thi viết với chủ đề “Ngôi nhà thân yêu”. Ngoài những giải thưởng dành cho người đoạt giải, Ban tổ chức đã dành riêng 10 phần thưởng dành cho sinh viên các trường đại học & cao đẳng trong cả nước.

Từ cửa sổ của chiếc phòng trọ nhỏ, tôi nhìn ra thế giới ngoài kia, một thế giới tươi xanh và thanh mát khiến cho lòng mình bình an hơn hết thảy.

Kính gửi: Sinh viên Khoa Kiến Trúc các trường Đại học trên địa bàn thành phố Hồ Chí Minh

Trong ký ức của tôi, có những ngôi nhà không nên thơ đến mức để nằm nghe nắng mưa mà đơn giản chỉ để che mưa che nắng.

Từ nhỏ, nhà tôi nghèo nhưng bố mẹ luôn cố gắng dùng mọi nguồn lực để lo lắng cho hai chị em được ăn học, chăm sóc sức khỏe tốt nhất có thể. Chính vì vậy, tôi được sống trong vòng tay tràn ngập yêu thương của gia đình và vô lo vô nghĩ.

1 2 3 

KT&ĐS số 18 (204) 

Phát hành ngày 9.6 với các bài viết: Nhà của nắng; Ngôi nhà hạnh phúc; Nhà Dế Mèn; Nhà Cần Thơ; Trông người lại ngẫm đến ta; Nhà mới, chuyện chưa cũ; Giếng trời – Hơi thở thiên nhiên trong mỗi công trình; Lối rẽ với nghề thiết kế của Alexander Doherty; Mùa hoa học trò...

Bảng giá quảng cáo 

www.facebook.com/kientrucvadoisong 

Bạn đọc

Khởi động giải thưởng Ashui Awards 2022

Giải “Oscars lĩnh vực Xây dựng tại Việt Nam” Ashui Awards từ mùa giải 2022 (lần thứ 11) bắt đầu ...

Tư vấn phong thủy

Cân bằng, bù trừ hay chia đều?

Trong lý thuyết lẫn ứng dụng phong thủy, khái niệm cân bằng âm dương, hài hòa đặc rỗng, chính phụ… ...