NHÀ TÔI

13/1/2023 - Điểm đến
Tác giả: Bài PHẠM HY NAM Minh họa NẮNG

Tiếng Việt thật thú vị, khi môt người đàn ông đã có gia đình nói “nhà tôi” thì có thể hiểu đó là “nhà tôi” nhưng cũng có thể hiểu đó là “vợ tôi”. Thi sỹ Bùi Giáng có câu thơ nổi tiếng, “Mình ơi! tôi gọi bằng nhà/ Nhà ơi! tôi gọi mình là nhà tôi!” .

 
 
Gần đây, từ mang nghĩa bóng “nhà tôi” còn được cụ thể hóa bằng một phần quan trọng của căn nhà là “nóc nhà”. Khi một quý ông nói “nhà phải có nóc” thì mọi người sẽ cười vì biết diễn biến tiếp theo là một hành động nghe lời vợ!  
Với riêng tôi, nhà tôi đúng là nhà tôi. 
Mấy chục năm về trước, vợ chồng tôi xây căn nhà đầu tiên trong đời. Đó là căn “nhà ống điển hình”, kích thước đất 4x15m. Chúng tôi làm việc với một kiến trúc sư quen biết mà chúng tôi gọi là chú. Đại để thiết kế trên diện tích 4x15m, cầu thang - sân trời ở giữa, tầng trệt có phòng khách phía trước và bếp - phòng ăn phía sau, hai tầng trên giống nhau có phòng trước phòng sau. Đó là căn nhà ống cực kỳ đơn giản nhưng vì là ngôi nhà đầu tiên, có phòng riêng cho ông bà, cha mẹ và con trai nên khỏi phải nói, gia đình tôi vui sướng như thế nào. Vợ chồng tôi làm việc với kiến trúc sư nhiều lần, xây căn nhà đầu tiên nên cái gì cũng hỏi. Ở buổi làm việc cuối trước khi ký hợp đồng, khởi công, có chi tiết khiến tôi cảm động đến tận bây giờ. Nhà tôi nói với chú kiến trúc sư: “Chỗ tầng hai phía trước là phòng thờ. Cháu không biết gì đâu, cháu sẽ đưa bố chồng cháu đến gặp chú, bàn thờ hình dạng kiểu gì, cao thấp ra sao, sắp xếp thế nào thì bố cháu quyết, chú theo đó làm giúp cháu nhé”. 
Ở căn nhà đó, con trai lớn của tôi đã có những năm tháng tuổi thơ êm đềm, gia đình chúng tôi đã có những tháng ngày hạnh phúc. 
Rồi ngày tháng trôi đi, chúng tôi có thêm con trai nhỏ, các con lớn lên thì chuyển trường, nhu cầu mới xuất hiện, chúng tôi đã qua nhiều lần chuyển nhà, xây nhà mới. Việc chuyển nhà, xây nhà đã trở nên quen thuộc. 
Vài năm trước, chúng tôi về chung cư tại một khu đô thị mới. Đó là một căn hộ duplex giao nhà dạng thô nên phải thuê một công ty thiết kế, thi công hoàn thiện. Lần này cũng có chuyện đáng nhớ về nhà tôi. 
Chúng tôi cũng qua nhiều buổi làm việc về nhu cầu của gia đình, ý tưởng thiết kế, giá thi công với đại diện công ty là một kiến trúc sư trẻ. Vì là căn hộ, diện tích giới hạn, nhu cầu lại nhiều nên phương án mặt bằng được “tính đến từng centimet”. 
Nhưng do nhiều việc nên dù đã tính toán vẫn có chi tiết bị quên. Căn hộ đang được thi công, một buổi, đột nhiên nhà tôi gọi cho kiến trúc sư: “Chị quên mất, chị cần chỗ cất ba bộ bàn ghế. Bố chị là trưởng họ, một năm nhà có hai đám giỗ”. 
Anh kiến trúc sư nói: “Trời, giờ chị mới nói, phương án xong cả rồi. Năm có hai đám giỗ sao chị không thuê đám tiệc hoặc tự nấu thì thuê bàn ghế”! Nhà tôi bảo: “Đám giỗ nhà chị chỉ có họ hàng, không mời người ngoài. Nhà tự nấu, chị đứng bếp. Bàn ghế chén dĩa đều là đồ nhà, không thuê dịch vụ. Nhà chị hồi nào đến giờ vẫn vậy”. Trao đổi qua lại, nhà tôi bảo với bạn kiến trúc sư: “Kệ, em tính kiểu gì thì tính, chị cần nơi cất ba bộ bàn ghế”. 
Thế là kiến trúc sư phải đổi phương án. Gầm cầu thang dài có tiểu cảnh biến thành nơi chứa đồ, các cánh cửa được thiết kế cách điệu thành kệ để bày đồ lưu niệm có chiếu sáng, có thể di động. Khi đưa vào sử dụng, khách đến chơi nhà khen tủ cầu thang đẹp và còn “chụp ảnh lấy kiểu”. 
Dọn về căn hộ duplex, những đám giỗ vẫn diễn ra ở nhà tôi theo đúng ý nhà tôi.
Vâng, nhà tôi chính là nhà tôi! 

 
Theo Kiến Trúc & Đời Sống số 200

Các tin khác